Chủ đề
- #Tự phản tỉnh
- #Nhật ký giải phóng
- #Viết lách chữa lành
- #Khám phá bản thân
- #Tản văn
Đã viết: 2024-09-02
Đã viết: 2024-09-02 18:03
Một thời gian dài, tôi đã tự cô lập bản thân để viết lách và thể hiện mình một cách thẳng thắn. Trong quá trình viết, hình ảnh của tôi hiện lên trong những khoảng trống, lúc thì bi thảm, lúc thì mạnh mẽ. Nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của bản thân, tôi nhận ra mình muốn sống như thế nào, suy nghĩ gì trong cuộc sống. Quá trình đó có phần xấu hổ, nhưng cuối cùng nó đã trở thành hành trình tôi yêu thương bản thân mình hơn.
Thời gian viết lách mỗi ngày là khoảnh khắc quý giá để tôi tự soi xét bản thân. Có những ngày tôi mất đến hai, ba tiếng để hoàn thành một bài viết. Bởi vì, đó cũng là lúc những vết thương trong quá khứ trồi lên mặt nước. Những vết thương đó không dễ dàng phai nhạt, và tôi sợ phải đối mặt với chúng. Nhưng viết lách luôn là phương tiện quý giá để tôi thấu hiểu và thể hiện bản thân. Trong vòng xoáy cảm xúc mà tôi thường xuyên gặp phải, tôi đã học được cách hiểu và chấp nhận chính mình.
Qua việc viết lách mỗi ngày, nhật ký giải phóng bản thân của tôi đã được hoàn thiện một cách tự nhiên. Tôi đã từng bước lôi kéo những nỗi đau trong quá khứ ra khỏi tâm trí, nhìn thẳng vào chúng và dần thoát khỏi chúng. Viết lách không chỉ đơn thuần là một cách thể hiện, mà còn là công cụ chữa lành cho tôi, và trong quá trình đó, tôi đã hiểu mình sâu sắc hơn.
Dù trước đây hay bây giờ, viết lách vẫn luôn là phương tiện quý giá để tôi hiểu và thể hiện bản thân. Trong những dòng nhật ký hàng ngày, tôi đang tìm thấy chính mình, và quá trình đó đang chữa lành và giúp tôi trưởng thành. Tôi muốn tiếp tục viết tiếp nhật ký giải phóng bản thân. Trong đó, tôi luôn khám phá ra bản chất thật của mình, học cách yêu thương bản thân. Và chia sẻ tình yêu đó với những người xung quanh.
Bình luận0